Em diễn viên Nepal ngoan xinh yêu lại ngon hết nước chấm, lạnh băng: – Thôi đủ rồi! Tôi không muốn dính dáng đến loại người khờ khạo như anh nữa! Nói xong, cô ta lục xắc lấy một cây vàng đưa cho Tưởng rồi quay người đi xuống phía chiếc tàu. Sơn đứng lặng nhìn theo. Anh hiểu cái điều phải đến đã đến. Nhìn theo Kim Anh, Tưởng không thể nén được lời nguyền rủa: – Thiệt là cái đồ yêu quái! Hắn quay sang Sơn, nói: – Còn chú mày thì lặn nhanh lên! Lần chần ở đây làm gì nữa? Không để nhắc đến lần thứ hai, Sơn lặng lẽ bước đi. Dưới chân anh, Em diễn viên Nepal vừa dâm hàng lại ngon khó cưỡng cát biển cũng như